"Ha ha ha ha, ta chọn cô ta. Tối nay ta muốn chơi cô ta. Ha ha ha ha, ngươi có hài lòng không?”
Lý Hạo Bác cười to.
Nghe thấy người phụ nữ của mình sắp bị làm nhục, cuối cùng bảo tiêu cũng không nhịn được nữa.
Nhìn Lý Hạo Bác trước mặt, bảo tiêu gào lên giận dữ rồi lao đến.
Nắm đấm nhắm thẳng vào Lý Hạo Bác.
Lý Hạo Bác đứng đó, trong mắt tràn ngập sự khinh thường.
"Phập."
Một nhát đao lướt qua.
Một người áo đen xuất hiện sau lưng bảo tiêu, cầm một thanh đao vừa mới nhuốm máu.
Đây là một trong số các tử sĩ mà Lý gia bồi dưỡng trong bóng tối, từ khi chào đời hắn đã uống một loại thuốc kỳ lạ.
Ngoài kỹ thuật giết người, hắn chỉ nghe lệnh Lý gia, cho dù có khiến hắn phải chết.
Đầu bảo tiêu rơi xuống đất.
Máu tươi bắn tung tóe lên người Lý Hạo Bác.
"Ta nhớ cha mẹ hắn là nhân viên nhổ cỏ trong trang viên. Nếu chưa biến thành zombies thì giết nốt đi."
Quản gia tóc bạc đứng đó ra lệnh.
Mấy tử sĩ áo đen xuất hiện đằng sau hắn.
"Hiểu."
Tử sĩ khẽ gật đầu.
Lý Hạo Bác không thèm quan tâm, hắn cầm đầu của bảo tiêu đến chỗ người phụ nữ.
Lý Hạo Bác móc hai con mắt trên cái đầu của bảo tiêu.
"Nhìn cho thật kỹ, đồ bỏ đi." Lý Hạo Bác nhổ một cục đờm.
Người áo đen bước lên giúp đỡ Lý Hạo Bác.
...
Tuy nhiên chẳng được bao lâu, hắn lại ngồi trên ghế sô pha lẩm bẩm:
“Đáng tiếc, ta và con đĩ Diêu Tịnh Hàm không thể đùa chết tên phế vật Lâm Tử Lạc.”
“Nếu không...Sao ta có thể tìm hắn báo thù?”
“Mẹ kiếp, càng nghĩ càng giận.”
Lý Hạo Bác nhổ một cục đờm xuống đất.
Lý Hạo Bác chạy đến cạnh quản gia tóc bạc, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Bác Triệu, ta mặc kệ, ta càng nghĩ càng giận. Mấy ngày trước, chẳng phải cha ta nói, đoàn lính đánh thuê Liệp Sát đến tìm ta à? Để họ đi tìm hai người kia đi!"
"Ta muốn tìm thấy Diêu Tịnh Hàm, sống phải thấy người, chết phải thấy xác."
"Còn cả tên phế vật Lâm Tử Lạc, nhất định ta phải khiến tinh thần hắn sụp đổ!"
"Ta hiểu, có thể đoàn lính đánh thuê Liệp Sát là tử sĩ được bồi dưỡng từ nhỏ cho thiếu gia. Họ sẽ hoàn thành mong muốn của thiếu gia."
Quản gia tóc bạc hơi gật đầu.
"Hahahaha..."
Vừa nghĩ đến cảnh đó, Lý Hạo Bác vô cùng hưng phấn.
…
"Chúc mừng người chơi 'Nhai Tí' đã giết chết tang thi, nhận được một vài điểm kinh nghiệm, một đồng vàng.''
"Chúc mừng người chơi tăng lên cấp 4, nhận được 1 điểm thuộc tính tự do."
"Người chơi 'Nhai Tí' cần thêm 40 điểm kinh nghiệm nữa để lên cấp 5."
Thanh đao loé lên ánh sáng xanh xoay tròn trên không trung rồi không ngừng tiến về phía trước.
Cách đó không xa là một con tang thi vẫn chẳng hay biết mình sắp gặp phải nguy hiểm, vẫn không ngừng chạy về phía trước, nơi có một người sống đang mải miết trốn tránh.
Ánh đao xẹt qua.
Đầu con tang thi còn đang há to cái mồm đầy máu tanh lăn lóc trên mặt đất.
Đồng thời, trên người nó cũng rơi ra một vật phẩm toả ánh sáng xanh.
Đó chẳng phải điều quan trọng.
Điều quan trọng là...Thanh đao được ném xoay tròn trên không trung kia khi bay tới điểm xa nhất không những không ngừng lại mà còn rẽ ngoặt một đường phi logic, bay trở về hướng Lâm Tử Lạc.
Một con tang thi khác đang nhào tới chỗ hắn nào có ngờ được mình sẽ bị giết bởi một chiêu 'hồi mã đao' (giống như hồi mã thương, ý chỉ vũ khí sau khi được đâm ra ngoài còn quay ngược trở về tay chủ) như vậy.
Nó trực tiếp bị thanh đao bay tới từ phía sau cắt đứt cổ mà chết.
"Chúc mừng người chơi 'Nhai Tí' đã giết chết tang thi, nhận được một vài điểm kinh nghiệm, một đồng vàng."
Nhìn dòng chữ "Tử vong" hiện lên trên đầu tang thi, Lâm Tử Lạc hài lòng thu thanh đường đao lại.
"Chiêu 'hồi mã đao' này dùng thật tốt."
Hắn cảm thán một câu.
Điều đáng tiếc duy nhất là hiện tại tinh thần lực của hắn vẫn còn quá yếu, khiến cho thời gian CD của chiêu 'hồi mã đao' này vẫn còn khá dài.
Hiện tại đã là 12h30p trưa.
Sáng sớm nay 6h hắn đã rời giường, 6h30 ra ngoài cổng khách sạn. Nói cách khác là hắn đã ở ngoài đánh tang thi gần sáu tiếng đồng hồ rồi.
Tuy rằng hắn toàn chọn những con đường hẻo lánh mà đi nên tang thi ít vô cùng, nhưng thu hoạch vẫn khá khẩm ra phết.
Sau khi giết gần ba mươi con tang thi, Lâm Tử Lạc đã thành công tăng tới cấp 4.
Hơn nữa, với tỉ lệ rớt đồ là 100%, chúng rớt ra gần 30 món vật phẩm, trong đó đa số là vật tư như: 'Một cái áo sơ mi nam sạch sẽ', 'Một phần cơm gà cung bảo', 'Một cái đồng hồ cơ tinh xảo',...
Tóm lại, Lâm Tử Lạc cẩn thận cất hết vào túi đồ không sót một món nào.
Hắn hiểu rằng ba ngày này bản thân sẽ có đầy đủ thức ăn rồi.
Cái đồng hồ thì được hắn đeo ngay lên cổ tay. Dẫu sao trong trò chơi tận thế này việc biết giờ giấc là điều thiết yếu.
Bản thân hắn mỗi lần xem giờ đều phải mở di động lên thì sẽ rất phiền. Chưa kể đến việc chỉ một thời gian nữa thôi, vì không có người làm việc nên hệ thống điện lực sẽ ngừng hoạt động. Đến lúc đó ngay cả việc sạc pin cũng chẳng thể nào làm được.
Còn các vật phẩm khác, hắn nhặt được một con mắt điều tra (Điều tra chi nhãn) cùng một cái 'Mặt nạ ẩn nấp'.
'Mặt nạ ẩn nấp': Vật phẩm cấp Thanh Đồng, sau khi đeo lên có thể che ID, cấp bậc cùng bảng thuộc tính cơ bản trong vòng 30 phút. Mỗi ngày có thể sử dụng hai lần.